Bị cô lập nơi công sở giống như đầy vào lãnh cung lạnh lẽo

Đăng ngày 13/02/2025 lúc: 14:1591 lượt xem

1. Cô độc nơi công sở

Cô độc nơi công sở

Một ngày có tất cả là 24 tiếng, trong đó các bạn đã dành đến 9 – 10 tiếng nơi công sở để làm việc từ 8h đến 18h hằng ngày. Chưa kể có những người còn tiếp tục dành thời gian sau đó để hàn thuyên, trò chuyện và tụ tập đồng nghiệp với nhau. Điều này như trở thành đặc trưng của dân công sở từ xưa đến nay, cho nên mối quan hệ đồng nghiệp ấy lại là mối quan hệ mà chúng ta tiếp xúc nhiều nhất trong ngày.

Có lẽ vì thế mà nhiều tình bạn, tình yêu hay những sự thù ghét cũng xảy đến nhiều hơn. Người có ta có thể tìm được một người bạn tâm giao nơi công ty đầy những bộn bề để chia sẻ cùng nhau những vất vả giờ hành chính, thậm chí là cả những chuyện cơm áo gạo tiền, gia đình. Thế nhưng cũng có những người vì một lý nào đó (dù cố ý hay vô tình) lại cô đơn, cô độc một mình nơi công sở ấy.

Vì gì?

Vì người đó có một đặc điểm khác với những người còn lại

Vì người đó không cùng sở thích với những người khác 

Hay vì người đó vô tình “gây lỗi” với một người trong nhóm bạn 

Lãnh cung nơi công sở ấy thực sự là một thứ lạnh lẽo đến gai người

Tất cả những cái đó đều là lý do khiến cho cả một nhóm những con người thậm chí chả liên quan hay bị ảnh hưởng đến bỗng chốc quay lưng, ruồng rẫy, ghẻ lạnh với một ai đó. Tôi chứng kiến không ít những vụ chia bè chia phái nơi công sở. Phải thừa nhận rằng: Đúng là, sống ở công sở không có bạn đó là một sự bất lợi cực kỳ. Một hội bạn lúc này sẽ “đứng ra” bảo vệ bạn khi bạn bị bắt nạt, sẽ cùng bạn giải tỏa stress sau những giờ làm việc căng thẳng, hay giúp đỡ bạn trong công việc hằng ngày, đôi khi còn cùng bạn “nói xấu” một ai đó mà bạn ghét.

Thế nhưng chúng ta cũng không biết rằng, đùng một ngày nào đó, chúng ta lại có thể bị cô lập bởi chính nhóm bạn đó. Nó giống như thể, bạn là một phi tần bị thất sủng, bị hậu cung tẩy chảy và đẩy vào lãnh cũng. Lãnh cung nơi công sở ấy thực sự là một thứ lạnh lẽo đến gai người.

2. Cuộc sống nơi lãnh cung ấy

Dù là tội gì đi chăng nữa, dù là oan ức có uẩn khúc hay đã có những hối cải nhưng “lãnh cung” vẫn mở rộng cửa để đón những con người yếu thế vào. Đó là sự trừng phạt với sự khác biệt, sự lầm lỡ mà những người vẫn thường tự vỗ ngực “tôn sùng lẽ phải” đặt ra. Người bị rơi vào lãnh cung nơi công sở  sẽ từ từ đối diện với các cấp độ đối xử của đồng nghiệp.

Những câu đá “xoáy” khoáy vào tâm can

Điều đầu tiên mà nạn nhân phải gánh chịu đó chính là hằng ngày phải lắng nghe những câu “xéo xắt”, bóng gió của mọi người về bản thân mình. Chỉ cần bạn vô tình đi qua, hay ở trong một nhóm chat chung nào đó có thể trở thành chủ đề để người khác bàn tán sau lưng, rồi sau đó là “buông lơi” những câu khiến cho bạn phải cảm thấy “gai óc”. Những câu nói ấy dẫu là không nói đến tên của bạn nhưng ai cũng biết rằng chúng đều hướng đến bạn như những mũi dao đâm trực diện vào tâm can của bạn. Họ cười đùa với nhau về những điểm khác biệt của bạn và sung sướng khi thấy bạn phải gằm mặt, tủi nhục vì những câu nói đó.

Những lời miệt thị, xúc phạm

Tôi từng nghe ai đó nói rằng, trên đời này, sự trừng phạt kinh khủng nhất không phải là binh đao, dao búa hành hạ về thể xác mà đó chính là những lời mạt sát bức tử tâm hồn của con người. Điều này càng trở nên đúng hơn ở cái thế giới công sở khi ai đó trở thành tội đồ đang bị giam lỏng ở “lãnh cung”. Khi những lời “đá xoáy” không thể khiến đồng nghiệp hả hê, họ tiếp tục trực diện xúc phạm, miệt thị thậm chí là nguyền rủa, chửi bới bạn. Và khi bạn càng co mình lại, càng yếu thế, càng sợ hãi thì những lời mạt sát đó càng tăng cấp độ hơn. Dường như đối với họ, buông những lời cay nghiệt cho người ở lãnh cung là một bài thuốc tinh thần sảng khoái cho một ngày làm việc, nhưng nó cũng là liều thuốc độc giết chết một con người.

Người vô hình

Và cái mức độ cuối cùng mà “lãnh cung” đặc ân cho bạn cho bạn chính là khả năng tàng hình trong mắt tất cả mọi người. Khi tất cả những lời nói và hành động đã không còn thú vị, chất xám để dành cho những lời chửi rủa đã cạn thì họ bắt đầu coi bạn như một thứ vô hình như không khí trong công ty. Lúc này dù cho bạn có làm gì, bạn có nói gì họ cũng đều không nghe không nhìn. Khi bạn ngồi ở đâu tất cả mọi người cũng tránh xa nhất có thể. Bởi lẽ lúc này, bạn giống như một virut xấu xa mà họ sẽ lo sợ rằng sẽ bị lây bệnh khi tiếp xúc với bạn dù cho thực tế những thứ mà họ gieo rắc lên nạn nhân trong lãnh cung còn là điều tệ hơn.

Xem thêm:  9 Cách giúp bạn tập trung vào công việc

3. Những tổn thất nặng nề từ lãnh cung

Những tổn thất nặng nề từ lãnh cung

Chết mòn trong nơi lạnh lẽo nhất

Đâu là nơi lạnh lẽo nhất? Chắc chắn đó không phải là Bắc Cực vì với những người chẳng may rơi vào lãnh cung ở công sở thì nơi lạnh lẽo nhất chính là lòng người. Lòng người cũng chính là thứ xây nên bức tường thành vững chãi của lãnh cung, và cũng là thứ đẩy con người ta vào vực thẳm của sự cô độc. Phép toán 10 – 1 = 0 mà tôi nhắc đến ban đầu chính là minh chứng rõ nhất cho điều này. Không cần biết trước đó bạn làm những điều gì tốt đẹp cho họ, một sai lầm có thể khiến bạn “treo cổ” trên “tấm lụa trắng” mà đồng nghiệp giăng lên.

Thực tế là sự hắt hủi, tẩy chảy của đồng nghiệp khiến cho hiệu suất công việc của nạn nhân bị giảm đi đáng kể dù cho trước đó họ có làm tốt đến thế nào. Lý do là họ không thể nào tập trung vào công việc của mình với những “búa rìu” dư luận xung quanh. Hay còn có những người bị bắt nạt, bị phá công việc khiến cho mọi thứ đều đổ bể và thất bại. Không những thế môi trường văn phòng luôn đề cao tính teamwork, đương nhiên ở trong hoàn cảnh này bạn cũng không thể nào làm việc nhóm được với ai. Từ những áp lực về đồng nghiệp ấy nó sinh ra stress về công việc, mỗi ngày đi làm của bạn đều nặng nề và giống như đi đến “địa ngục”.

Xem thêm:  Khi cuộc đời không như là mơ

Tôi cũng đã đọc nhiều vụ án và câu chuyện từ hệ lụy của sự bắt nạt nơi công sở. Có nhiều người bỗng nhiên bị trầm cảm, bị mắc bệnh về giao tiếp sau đó. Và cũng có những người tinh thần yếu không chịu nổi cú shock ấy đã tìm cách tự tử. Bi thương hơn là còn có trường hợp nạn nhân do bị đẩy đến đường cùng dẫn đến làm liều và hành hung với chính những người đồng nghiệp của mình. Vậy nên lãnh cung gắn liền với sự chết hay chết mòn đó đều đúng với cả nghĩa đen và nghĩa bóng.

Mất mát đối với một doanh nghiệp 

Không một công ty nào là mong muốn nhân viên của mình nghỉ việc giữa chừng khi công việc còn giang dở, năng suất còn đang dư thừa. Thế nhưng nếu một nhân viên nào đó chẳng may bị cô lập, đó sẽ là lý do khiến họ rời đi. Đương nhiên điều này chính là một sự tổn thất đối với một doanh nghiệp, nhất là khi đó còn có thể là một nhân viên giỏi. Điều này cũng là dễ hiểu vì ở cuộc sống văn phòng, có 3 lý do để chúng ta “gắn kết” với một công việc lâu dài, đó là: đồng nghiệp, mức lương và khả năng phát triển. Trong khi đó bị đồng nghiệp ghẻ lạnh cũng vô hình chung kìm hãm sự phát triển của một người, vậy nên họ cũng không còn điều gì tiếc nuối để ở lại.

Xem thêm:  10 nguyên tắc vàng trong ứng xử công sở

Chưa kể mỗi doanh nghiệp luôn xây dựng một nếp văn minh nơi công sở. Cho nên sự chia bè chia phái rồi tẩy chay nhau trong một tập thể là một điều đi ngược lại với văn hóa của công ty. Vì vô hình chung nó làm giảm khả năng kết nối giữa các bộ phận, giảm hiệu suất công việc cũng như ảnh hưởng xấu đến kết quả của việc nghiên cứu cũng như kìm hãm sự phát triển của các chiến lược mới. Dù nhìn ở góc độ nào đi chăng nữa thì những mối quan hệ bất kể tốt hay xấu của nhân viên vẫn gây ảnh hưởng một phần tiêu cực nào đó cho doanh nghiệp.

4. Khi cô độc nhất hãy nhìn lại vào bản thân mình!

Khi cô độc nhất hãy nhìn lại vào bản thân mình!

Có nhiều người khi rơi vào “lãnh cung” đó thường không biết phải làm thế nào, chính điều đó là dễ khiến họ gặp phải những hệ lụy tiêu cực nhất. Cách tốt nhất lúc này là hãy nhìn lại bản thân mình. Có người nói với tôi rằng “Khi tôi bị một người ghét đó có thể nguyên nhân từ họ, nhưng nếu tôi bị mọi người ghét thì chắc chắn lý do nằm ở tôi”. Bạn nên thẳng thắn đánh giá lại bản thân mình, liệu mình đã thực sự tốt, và liệu mình đã đủ hối cải và tích cực sửa sai hay chưa.

Nếu câu trả lời là rồi thì không có lý do gì để bạn phải chìm vào những cảm xúc tệ hại, hãy cứ làm tốt công việc của bạn và đừng ngại tìm những mối quan hệ mới vui vẻ hơn. Ngược lại nếu như bạn thấy rằng sự cô lập dành cho bạn là “điều đúng đắn” hay dành đến những người bạn gây lỗi lầm một sự xin lỗi, một thái độ rút kinh nghiệm nghiêm túc nhất. Bạn có thể thẳng thắn trò chuyện với đồng nghiệp để gỡ ra những hiềm khích, và cũng có thể lấy sự chân thành để đổi lấy một tấm vé “hoàn cung”.

lấy sự chân thành để đổi lấy một tấm vé “hoàn cung”

nguồn tin: timviec365.vn

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

bốn × 3 =